BỞI VÔ HÌNH
NÊN TƯỞNG CHỪNG KHÔNG CÓ
không có điểm dừng và mãi mãi
cho sự bắt đầu hoặc xa bay
em đứng nghĩa là em đang chạy
trong tiếng đồng hồ phần vạn giây
nếu nghĩ bây giờ đang hiện tại
thực sự nó đã ra đi rồi
thoáng cực ngắn mang danh còn lại
bởi tại quá nhanh chưa kịp phai
nhìn xuyên qua cơn mưa tháng Chạp
phải chăng mờ đục che khắp nơi
bảo tại mưa nhòe nên khuất lấp
nên mắt người không thấy đó thôi
rạch ròi phân biệt cho được mất
thì phạm trù thuộc về tư duy
có rẩt nhiều thứ đương nhìn thấy
tưởng nhờ mắt mình thực sự sai
mà bởi phản chiếu từ ánh sáng
mới được thấy nhìn giữa hai nơi
sẽ hơi khó hiểu bằng phán đoán
khi sáng cũng không phải màu trời
khúc xạ vật chiếu tạo màu săc
để thấy trong tầm xem mắt ai
có rất nhiều thứ không nhìn thấy
nhưng vẫn có thể nghe bằng tai
cả không thấy không nghe nữa đấy
phải nhờ vào thứ khác diễn suy
nếu nói về tương lai - hiện tại
quá khứ như: chiều tối sáng trưa
đều phải luân hành theo tuần tự
cũng chiều tối sáng nhưng đã qua
giữa cái mới đến và tàn tạ
là điểm hiện tai của đang xa
công thức phần vạn giây nhắc lại
thời thì không đứng yên bao giờ
điều mà em thấy chừng như ảo
như không: tại bởi chúng vô hình
lấy thí dụ nhìn cơn gió thổi
hoa cỏ lung lay làm chứng minh
rằng lương không khí đang chuyển đổi
ta không sờ được chẵng thấy chi
thân xác em vốn là hiện hữu
sẽ tàn khi trí tuệ bỏ đi
(Stockton - Jan 5, 2025 - 6:18 Am.)