CÓ GÌ ĐÂU KHI CHỈ ƯỚC MƠ VỀ ĐỂ GẶP

 

chẵng hề khóc mà lại một giọt tim nào bật rớt

không long lanh màu kim cương trong suốt

cội chân như đỏ hoét dấu phượng hồng

thương sự vất vả nối bề rộng cuộc long đong

con chim mẹ cả đời bươi với móc

tìm kiếm nồng nàn ru dịu êm tiếng khóc

cho những đứa con thơ năm tháng được no lòng

thằng con lớn bỏ xứ sống lưu vong

thạch sùng trên tường chắc lưỡi cho vết thương đời luôn nhức nhối

mùa đông bên ngoài thì bên trong là máy sưởi

mùa hạ bên ngoài cái nóng có đốt như thiêu

bên trong nhà máy lạnh (không set up ở nhiệt độ C

mà được tính bằng độ Fahrenheit)

dù độ C hay là đang độ F - dù ở phía đông hay là phía bắc

nỗi đắng đau lòng vẫn cứ một trong tim

những bữa ăn đầy ắp món ăn ngon

vị giác thèm thuồng hóa thành ức nghẹn

cảm giác quặn đau dồn nén ngang trước ngực

giọt mắt thế là rơi chẵng thể nói nên lời

 

nếu một ngày ta ghé về chơi

mùi hoa sữa chắc vẫn bay trên bầu trời Hà Nội

nắng Sài Gòn chiếu trên tấm bảng chỉ đường màu nắng chói

để nhắn nhủ rằng quê mẹ vẫn thế thôi

màu thời gian không chỉ của một thời

nhỏ bé hoặc đã thành người lớn tuổi

có thể cô bé đã trở thành bà nội

mùa cau cũng vẫn buồn nỗi nhớ ấy xa xôi

Quế Sơn ơi

ta sẽ trở về ru ngọt môi

nhưng mùa đông hoa soan hết còn rơi trên thềm cũ

ba hạt dẽ thần chắc không còn là đủ

để xây ước mơ bằng ký ức ngọt ngào

nếu Cần Thơ nghĩ rằng chỉ hôm nao

thì hoang phế ươm mầm trên mảnh vườn quá vãng

để lại nghe mùi ngọc lan thoang thoảng

hướng cuộc đời ngó ngược lại đấy thôi

 

năm năm mười năm hay hơn nữa thì vẫn trời

biết đâu cả vạn kiếp chẵng bao giờ thay đổi

chỉ có con người là trao ngôi đổi tuổi

bé trở thành già gần gủi hóa xa xôi

em đi về thật lạ đóa nụ cười

dẫu tắt lịm đâu phải từ bỗng chốc

lâu lắm rồi đã không  còn biết khóc

vọng phu này hồn đá níu rong rêu

nỗi ngọc lan cũng đâu phải chỉ bởi chiều

mới tỏa ngát hương thơm bay đại lộ

để ta lại cố tìm xem lần vỡ đổ

đang ở nơi nào trong ký ức hoài thương

lưu bút phượng yêu dáng vắng sân trường

mang tên nữ sĩ hồng hà Đoàn Thị Điểm

thời gian ừ có thể là quá vãng

thời gian ừ cũng có thể tương lai

hoặc hiện tại đang tất cả đổi thay

trong trái tim ta cứ nghìn nghìn nhức nhối

lặng thầm nhưng lại bao nhiêu câu hỏi

và thời gian thì chỉ của một người

 

mùa hạ Stockton vẫn muộn màng đấy thôi

có gì đâu khi chỉ ước mơ về để gặp

 

MIÊN VŨ THANH

(Stockton - May 30, 2025 - 5:04 Am.)