ĐÃ THÔI CƠN THỊNH NỘ LỬA
em cứ về bên trong lời nguyền lửa
tháng Chín gầy hừng hực đón thu sang
con mèo hoang chạy vụt qua sân cỏ
sắc lông đen ám tưởng mộng hung thần
rừng phế tích hoa tầm dương bật nở
tìm mặt trời lạc mất thuở quan san
em ngàn sao hay trên ngôi thánh nữ
có dặn lòng ngậm ngải kiếm tình nhân
khu mặt trời là không gian mộng ảo
là dặm hồng nhịp vó ngựa hư hoang
đời sa mạc dẫy đầy muôn câu hỏi
nhưng cõi tìm mới rướm động lời tim
xa xồi rồi giữ chi cho quằn quại
chút thời gian từng lấp kín thiên đường
con suối nhỏ cố men theo dòng ngược
nhầm lẫn như chuyện cá chép hóa rồng
đem ký ức trộn vào dăm bước sựng
đứng bên đường mường tương bóng người quen
đang xõa tóc giăng đen màu cố quận
rót thì thầm rất khẽ tiếng từ tâm
chiều cô dâu mặc áo hoàng hôn trắng
trong dự đoán tục ngữ còn vang âm
(ráng trắng sẽ mưa ráng vàng thì nắng)
ta bạc đầu sao ráng vẫn là em
vẫn cứ nghĩ trưa trời tung đóa nắng
vào cộc cằn nơi góc phố tầm dương
lời nguyền lửa đã tàn cơn nóng giận
vũng cuộc đời cũng gát lại trầm luân
vài chiếc lá chờ thu vừa rơi rụng
nằm trên đường xác quyết một lặng im
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Sep 19, 2024 - 5:48 Am.)