ĐÃ THÔI THAY QUỐC TỊCH
khi chung quanh đầy giăng mờ sương
hoa khoe lời gió khẽ lay hương
mùa thu vàng bay trên vạn lá
mọi thứ cơ hồ tựa quàng xiên
không phải khác nhau dù một em
không bởi rồi khuya trăng mới lên
mới thượng huyền về che dáng ngọc
khúc chiều vài nốt lặng tấu yên
ca phẩu thuật mắt mới vài tuần
cái nhìn ngày còn chút như đêm
còn khẽ xốn đau dăm bận dại
che ngang lớp khuất màu kính đen
đó là ly do chiều công viên
tầm rèm mở cứ phủ trầm buông
mùi pansies đậm tuồng luông vào tối
chạm bồi hồi quấn quanh thân em
rạng sớm giờ mường tượng lần quen
phố đường vẫn đầy dấu chân đêm
động bước chuyển dần sang trắng đục
tiển đưa nào mà không vấn vương
sẽ tối và mộng hoa tiếc thương
biền biệt thu réo giữa lạc hồn
ta với sáng sớm đâu gì nhỉ
nào quen - chỉ ba đường song song
ở ba hướng thế mà lại gần
hay tại bài thơ ta vấn vương
hóa kiếp em làm thiên thần trắng
lôi nhắc xa xôi kéo lại gần
dẫu nửa kiếp đời đã tha phương
thuở đã thôi (thay quốc tịch buồn)
(Stockton - Nov 8, 2024 - 6:21 Am.)