EM CÓ BIẾT

 

em có biết bao giờ tai nạn

xảy ra ngày nào - ở đâu chăng

một chuyến viễn du về thăm bạn

trên chuyến bay xa từ Việt Nam

bất chợt chuyển đen cơn sét đánh

phi cơ rơi ở độ mấy ngàn

em chết - gia tài nguyên để đó

đương nhiên thừa hưởng chỉ gia đình

sẽ sung sướng và thôi khốn khó

không quyên không giúp kẻ tế bần

cô nhi viện đang cơn túng khỗ

chẵng thương cho được lấy một đồng

 

em có biết những gì đáng sợ

không bởi sự tại quá đê hèn

tật khoe khoang đâu - mà ngược lại

ở tất cả việc mình đã làm

hạt gieo (tốt xấu) đều sẽ mọc

trái ngày sau để lại dương trần

trưng bày nơi khuôn viên nhân loại

giá trị gì đẹp tốt xét phân

chẵng để rạch ròi moi sai trái

mà yêu thương nào em hiến dâng

vườn đời em đã vươn tay hái

trên tay trái đẹp hoặc phũ phàng

 

em có biết chăng loài hoa dại

phận hèn vẫn tô đẹp nhân gian

dù người lắm bạc nhiều của cải

cũng chỉ ngày dùng ba bửa ăn

biệt thự cao tầng nhiều tài sản

thường tình cũng chỉ ở một căn

ngủ chỉ một phòng trong hàng vạn

nằm xuống lìa đời hai tay không

thôi kiếp nợ trần bao ngọt đắng

giã từ dấu ái hương hoàng lan

mấy lần ướt mắt thơm giọt mặn

trên chập chùng bay gió phù vân

 

cái chết của đời ai tránh khỏi

chỉ còn tốt xấu gởi nhân gian

 

 

(Stockton - Nov 14, 2024 - 8:40 Am.)