EM CÓ VỀ KHÔNG

 

những trân quý tưởng chừng đâu phế thải

cội tương giao hồn nén tiếng thở dài

sao thật lạ cứ quanh đời vương vãi

giữa đất trời vạn triêu bóng ma trơi

em có về không trời mai (buồn hỏi)

trả lời sao dù đã biết rạch ròi

lằn ranh sương chờ đêm thành ngày mới

có thế nào em cũng vẫn xa thôi

mùa xuân sẽ trôi hạ vàng sẽ tới

chùm hoa phượng xưa tiểu thư đỏ môi

thời binh trận tuổi học trò rướm máu

mùi chiến tranh nguyện thánh nói thay lời

 

nào hạ đâu mà theo hồn nương náu

vũng thời gian thét giục tiếng gọi mời

để sâu nhớ hóa thân làm thiên sứ

bay loanh quanh hồi ức níu rụi tàn

em có về không hồng hoang chiều tối

mộng vẩn vơ hư vô buông trời xuân

bay nắng vào thơ mấy lời tạ hối

liệu trở về có hơn trước được chăng

liệu trở lại gót chân thời quá khứ

chút mong manh có đổi dữ hóa lành 

không là mộng - huyễn mơ - hay tự sự

thực tình rồi cũng chỉ ủi với an

 

em có về không đóa hồng năm cũ

ký ức chiều góc phố gió hoàng lan

hộ giúp tìm ô môi xưa sắc đỏ

cây bần chua bên tàng dừa nước xanh

thuở xa ấy quê mình còn rất khổ

hết loan ly binh lửa đến trầm luân

chinh trị luận giang sơn ta vẫn đó

Quế Sơn quyện Vĩnh Long vào Họi An

những hoài niệm chẵng hề là cắc cớ

chút mơ hồ nhắc lại sau chiến tranh

chuyện lính thú bài tình ca bất tử

khúc mùa ta hay dấu ái đời em

 

những sự thật nhắc của người xa xứ

em có về không tinh mơ đường quen

 

 

(Stockton - APR 23, 2025 - 5:40 Am.)