HOA MƯA CÀI TÓC

 

không người mà chỉ hoàng kim nắng

nhưng ở rất xa phía cuối trời

bóng một con chim buồn sãi cánh

vẫy như tiễn biệt trao thay môi

rồi mai sẽ nhớ xa xăm ấy

hay lại bảo quên chẵng thiết gì

cánh thời gian hoài bay di trú

dời trộn hôm nào vào sương mai

sương vốn mù mờ che tầm thấy

thêm cơn mưa lại càng phôi phai

mưa cài cho tóc loài hoa trắng

gọi là phù dung ta biếu người

chút xưa trở lại trong im vắng

ghé vào thăm hỏi một thời ai

 

cái thuở ta em từng nhỏ dại

khoảnh khắc mùa cau buông hương dài

nương gió rồi bay đi biền biệt

khi thời gian tính không phải mai

là mốt hay tháng - hay mùa tiết

mà không gian chỉ khoảng chừng thôi

trăng đời em hết tròn lại khuyết

giòng sông ta trôi cũng suốt đời

bỏ quê ta đi làm lữ khách

tha phương rạng sáng ngồi ru mai

làm thơ dỗ ngọt từng hối tiếc

phố và mặt trời vẫn hai nơi

phía nhìn thực tế màu non nước

còn phía tim yêu khuất lấp rồi

 

nên đóa phù dung mưa gởi tóc 

cho em hồi niệm chút tình vui

 

MIÊN VŨ THANH

(Stockton - Nov 23, 2024 - 4:57 Am.)