HOANG SƠ CŨNG CÓ LẦN Ở PHỐ

 

thà thôi nhé chia tay vũ cuồng

để sóng thôi dâng tràn trên biển

giọt mặn bờ môi quên xảo biện

như thể vờ như đang giận hờn 

 

ẩn hiện mơ hồ phía hoàng hôn

vài bóng oan hồn cao tay vẫy

chào đón dấu tình xa xăm ấy

bằng dương trần lửa thiêu luân trầm

 

cứ bâng quơ ngó ở tự thân

bằng rót gió gởi trong mưa hạ 

xòe cánh con diều bay với gió

lẫn quẫn ngày mùng tám cùng ta

 

chừng cả phố không ra khỏi nhà

vốn im giờ lại càng vắng lặng

chợt biết vai trần đeo vướng nặng

gánh thiên đường em xưa trao yêu

 

trừ ta - cả nước Mỹ không nhiều

những kẻ rỗi rảnh ngồi lắm chuyện

chuyện trên trời chuyện người lính trận

chuyện rất dịu hiền giắt vào thơ

 

mặc dù đó chỉ là bâng quơ

tháng trời đó cũng là tháng Chín

hạ vẫn ghét cay nhìn thu đến

chưa lá - mà Hội An tựu trường

 

chút về trong ánh mắt giai nhân

không một (mà thật nhiều) một chút

ký ức cuồng nỗi lòng cao vút

chưa trăm năm úa đã tạ tàn

 

tàn tạ và ký ức nãy mầm

đổ bóng những tàng đen kỷ niệm

cây che khuất màu xưa hoa phượng

đỏ trong ta quyện máu - lời tim

 

bởi thế tháng Chín dấu chân chim

cứ ẩn hiện tung tăng giờ tan học

 

 

(Stockton - Sep 8, 2024 - 6:35 Am.)