HỒN THI NHÂN TRONG CHIỀU MƯA MAU
nhìn về cuối trời mây trắng quá
Tết sắp về bên kia chân mây
bất chợt chạm sâu vùng ký ức
giữa quán đời người như đã say
thời gian ngủ gục trên sườn núi
(như thoảng có mùi hương cau bay)
một đóa cuồng si từng héo úa
khi tàn rồi vẫn nhớ siết bao
kỷ niệm: những.gót.buồn.dấu.ái
bước về dẫm nát lối hoàng hôn
là những thoáng giật mình nhắc nhớ
là biệt ly chiều ... là vô ngôn
nhận biết rõ điều không nên nói
hiểu tận tường chuyện khá chẵng làm
nhưng đã làm và rồi đã nói
giờ ngồi suy nghiệm thấy ăn năn
có phải cứ sau lần nông nỗi
sẽ trưởng thành thêm một bận khôn
rốt rói cái thực tình mong đợi
dại khờ - giỏi giắn phải minh phân
suy gẫm xét suy cho rành rọi
thế nào mới là không nên làm
ra sao để trở thành mối hại
(hiểu theo nghĩa hậu quả lây lan
lẫn hòa quyện chung về hệ lụy)
của cội nguồn đến bởi nguyên nhân
tư duy đó thường do suy luận
bây giờ hãy nói đến thực hành
tiên-quyết-điểm cho lần khởi sự
ở bắt đầu sao - đã thế nào
thì kết thúc phải luôn hiện thực
không thể mộng mơ - nguyện phép màu
phải thực tế dù đêm rừng rú
chờ giấc ngàn năm giải lời nguyền
hoặc trầm mặc trước bao nhắn nhủ
hồn thi nhân trong chiều mưa mau
(Stockton - Jan 24, 2025 - 5:56 Am.)