MẶT TRỜI ĐƯƠNG PHẤN SON CHO PHỐ
em đâu ở giữa những con đường
trong gió bay khói xe màn sương
con phố không cần ai ngóng đợi
mà vẫn hoang vu rưới vọng cuồng
nhìn dáng tiểu thơ trên phố thương
dấu yêu về trải chiếu hoàng hôn
tôi mời em ngủ bên triền dốc
thuở mộng mị xưa giấc thiên đường
ở lỳ trong ngục thất dương gian
ngại ngùng luật cấm của trại giam
ta đứng sững người sau song sắt
giận mình chỉ biết ngắm nhìn em
qua hình ảnh buồn lối trung nguyên
độc hành đi nẽo sẽ vĩnh hằng
chia tay lúc ấy là mãi mãi
núi non nỗi nhớ hóa thành quen
hóa ký ức chút đau dịu êm
ngoa ngôn ta bảo bởi oan khiên
đâu có giân hờn mà cách biệt
để rồi cứ nhớ lại một hôm
để rồi sớm rạng Stockton
cuộc chết làm thơ với phố phường
gởi tâm sự nhỏ này cho bé
tự dưng cô bé vướng oan tình
khuôn mai xõa tóc mặt trời hồng
lặng thầm cành rũ dáng cây im
cũng chỉ một lần thôi bé ạ
ngày mai trời sáng lại yên bình
gởi phiên khúc đẹp vào nguyên trinh
cho phố trời đương trong bình minh
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - MAY 15, 2025 - 5:09 Am.)