MỌI HÌNH THÀNH
KHÔNG BỞI SỰ CHẴNG NGUYÊN NHÂN
bởi cứ tưởng tất cả đều hiển nhiên
mọi thể dường phải xảy ra dù không tuần tự
hoặc nhận lấy rất thờ ơ vô trí
sự cho đi lại hư ảo trong vị tha và bao dung
và rồi tôi cũng hòa rập khuôn
đã làm nên điều nhận lấy ngược chiều màu ráng đỏ
người đi về bỏ hoàng hôn ở đó
tất cả đều mơ hồ ôi hoang phế xưa từng vứt bỏ
để bây giờ trước tận tuyệt với hư hao
ngắm nỗi buồn lội ngược suối trèo cao
ta độc hành giữ cho riêng lần sau cuối
rất đỗi xa mù vẫn cứ đi tìm mọi lối
thứ hoàn thiện đời mình từ sâu lắng âm vang
làm hành trang đời trên đại lộ nhân gian
đến chào thăm ta vẫn là nhũng tinh mơ mùa hạ
ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra chợt lạ
thèm món rất thường tình mà trần tục vốn không cho
những tiếc nuối pha màu tro
bạc trắng mỗi tình cờ em chạy ngang nỗi nhớ
để tháng Chín ôm giữ đóa hồng vừa mới nở
cho riêng ai về cho rẽ riêng vụt qua
ta đốt lửa hạ hồng em sắc đỏ kiêu sa
pha thục tại tô đen vùng trí tưởng
dấu trưởng thành nơi tư duy trừu tượng
cái tự nhiên có lại muốn vứt bỏ chẵng rạch ròi
cái thật sự gần (nhìn thấy được) lại phai phôi
cái đã phải mất trăm ngàn lần đánh đổi
thế mà cả cuộc đời vẫn phải ngồi bó gối
ấy phải chăng cũng là điều hiển nhiên ư
bao cánh đồng lúa trổ biết mấy vụ hè thu
xí nghiệp lâu đài thị thành công nghiệp hóa
sự đổ sập tan tành những tiếng tăm vì đâu sa đọa
lúc nên chuyện vui cười bởi mưu sự tại nhân
nhưng sự bại thành xác quyết sẽ do thiên
tóc rộn ràng bay đường nối gió thênh thang
mặt trời tây phong vũ đến bão cuồng
lũ lụt giết người - đâu tự nhiên mà có
sự hiển nhiên chính là kết quả của điều trông thấy rõ
nhưng mọi hình thành không bởi sự chẵng nguyên nhân
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Sep 26, 2024 - 5:01 Am.)