NHỮNG ĐÁNG NHỚ GIỮ ĐỜI
mẹ không có gì để lại cho con
ngoài trái tim thật buồn trong lòng đất
nên từ đó tâm linh người xa xứ
thường quay đầu ngó ngược phía xa xôi
như một phế vương bới móc vũng đời
sự phế thải loang tràn trên khuôn mặt
nghe sao buồn hoang vu mà cay mắt
mỗi dặm dời theo từng bước hoàng cung
tìm Hội An nối lại chuyện nửa chừng
chiêu mưa phùn bên bớ sông An Hội
những giọt vắng rơi đầy che kín tuổi
con phổ nhỏ nhoi xưa từng giữ thời
còn con phố bây giờ Stockton tôi ơi
tôi tìm phượng ở hai bên mé lộ
phượng mất bóng ngỡ chừng chưa hề có
đã mấy lần lữ khách rót đầy vơi
những đứa em từng chia sẽ ngọt bùi
có vài mảnh đời nhiều năm xuôi ngược
vùng chia xẻ ta là người đi trước
giữa tha phương im lặng ngước nhìn trời
vẫn mây bay hoàng hôn xưa trên môi
trong tiếng hát bản tình ca rừng núi
cô bé T'rưng hay của làn gõ Pí
dấu ái chiều cùng hé dạng thêu mơ
hoa học trò phượng đỏ phía Cần Thơ
nắng chợ trời trưa Stockton đã từng nhắc
oan hồn cũ (cái bóng đen bén gót)
ta nhìn ơi: tơ tưởng mãi hoàng hôn
còn nữa Texas cũng một thuở buồn
cô hoa khôi trường Vũng Liêm dạo nọ
điểm hẹn Nhà Đài ta tên tù tội
mắt dõi buồn sau hàng rao kẽm gai
thuở hào hoa những đáng nhớ của thời
làm mủi nhọn ghim sâu vào ký ức
để thỉnh thoảng khẽ nhói đau trước ngực
khi bắt gặp đâu đó dáng hình quen
nỗi găm nhấm không chỉ là giai nhân
mà rất nhiều niềm đau ru kỷ niệm
bóng gió cuộc đời tiếng hồn kỷ viện
cô gái giang hồ khóc lúc chia ly
mùi dấu ái chẵng dành cho riêng gì
bởi cảm nhận ở mọi người đều giống
đài các không thể được ưu tiên chọn
tiền tài cũng chẵng thể giảm bớt hơn
buồn vui hờn giận cả vị giác ngon
ngay cả nôn mửa mọi người đều vậy
chỉ khác chăng giữa bệnh và lành lặn
đừng nghĩ rằng bởi địa vị tiền tài
ta cũng là người cũng ôm trong tay
những hoài bảo ước mơ từng thất bại
từng thất lạc trong khu rừng tiếc nuối
nên muốn trần tình một chút đấy thôi
hai mươi mốt tháng Sáu trời ngủ vùi
ta đã thức - bên ngoài mùa hạ nóng
MIÊN VŨ THANH
(Stockton - Jun 21, 2025 - 6:24 Am.)