Ở BẦU THÌ TRÒN Ở ỐNG THÌ DÀI
khi đã thành quen
đã hội nhập với môi trường tạm trú
viên kim cương dính bùn lâu cứ ngỡ là sỏi đá
bởi quá trăm năm chẳng được giũa được mài
phường lừa trộm bao giờ cũng đạo đức nói trên môi
ngoài chỉ toàn lường gạt để tóm thâu lợi lộc
đừng ngu-ngơ-luận về gạt lường hay cướp trộm
giữa phong sương gái bất kể luân thường
rao bán dâm mọi góc phố lề đường
(nhìn những thường nhân rất ư là chân chất
đa phần chỉ cách nhau cũng chỉ một hàng rào ngăn cách)
khoảng đạo đức tư duy
phẩm chất giá trị ở lương tri
của sự trói buộc bởi hàng rào pháp luật
lẫn từ bi vốn chưa bao giờ vụt tắt
chiều tam quan mờ mịt tiếng chuông chùa
nhưng cũng không thể bảo nhân thế toàn lọc lừa
gian xảo thiện lương chỉ từ một khoảng cách
so người lăng loàn thô tục với hạng gái giang hồ cự phách
nhóm nhỏ nhen tục tỉu với hạng lưu manh bất chấp tội tình
người trộm cướp sánh cùng kẻ trực tính cộc cằn
và tội hiếp dâm với một tu sỉ phạm giới
đạo có luật đạo người có luật người (không sai đúng)
họ phạm giới bởi đã phải lòng yêu giai nhân
rồi nông nỗi hệ lụy - rồi ái ân
nhưng đó chỉ là luật đạo
không phải tội của loài người hay là thành phần bất hảo
tại bởi tu hành không vẹn kiếp thiện duyên
khi người con gái đang sống rất ngoan hiền
như Thúy Kiều bị bán vào lầu xanh
đứa bé mới năm sáu tuổi quỳ trên đường phố xin ăn
người con gái khác lại quá nhiều bất hạnh
em không tiền học hành - bố mẹ thì bệnh tật
nên phải bán mình hầu nuôi giúp thân nhân
ở trong những hoàn cảnh bóp nghẹt tim
thực cũng không biết dùng lý trí nào phán đoán
chỉ biết nghiệt oan cho thường luân - lý đạo
tội một phận đời sao quá đỗi gian truân
giữa xấu xa và đẹp tốt đôi khi cũng rất khó luận phân
thật thà vẫn luôn là nhất nhất
nhưng giả dối cũng lắm lần còn tốt hơn cả trăm muôn
(Stockton - Aug 30, 2024 - 5:56 Am.)