VÔ THƯỜNG

 

mưa cứ về Hà Nội

dẫu mùa hoa sữa tàn

để thay phố áo mới

là những gì buồn tênh

 

của quá khứ vẫn đợi

không giữa ta và em

cũng nào đâu nông nỗi

chờ mong ngày tháng tìm

 

mùa tàn rồi sẽ tới

chắc chắn là mới tinh

cho người khác việc khác

chẵng bao giờ với mình

 

theo qui luật vật chất

mọi trăng đều ha huyền

thượng tuần rồi cũng hết

rồi lại tiếp tục lên

 

sau nhiều lần đầy khuyết

ta tuổi đời lớn thêm

em tuổi đời cũng thế

hồi niệm ngỡ oan khiên

 

xuân vẫn mai đào thắm

hạ đỏ vẫn phượng hồng

mùa thu rơi rớt lá

đến lượt đón mời đông

 

có một hoàng hôn ráng

đã khuất vào rẽ riêng

lặng chìm trong quá khứ

như tiếng thở dài đêm

 

mùa qua mùa lại đến

trăng tàn lại mọc lên

lần tay trên ngày tháng

đếm mất mác muộn phiền

 

dù cùng khuôn trời đất

trời đất cũng chẵng riêng

có đó rồi lại mất

ký ức đời vắng im

 

bởi luôn luôn đổi khác

dù cũng gọi tháng năm

 

MIÊN VŨ THANH

(Stockton - Feb 17, 2025 - 5:20 Am.)